quanthoigian
08-06-2012, 10:46 PM
Góc nhìn xung quanh vụ việc Hoàng Đức Vọng và Phú Văn Tuấn (hai đối tượng móc túi trên xe buýt bị người dân phát hiện đã tấn công các hành khách)
Nguyên nhân hai đối tượng này không bị xử lý hình sự được Công an Quận Thủ Đức giải thích là do tiền tang vật chưa đến 2 triệu đồng – mức tối thiểu để truy cứu trách nhiệm hình sự tội danh trộm cắp tài sản (tiền của bà Liên bị móc trên 80.000 đồng), vết thương của các nạn nhân chưa đến 11% nên chưa cấu thành theo khung xử lý hình sự nên chỉ xử phạt hành chính, đưa về địa phương theo dõi
Với kết luận như vậy đã gặp phải những phản ứng của người dân về việc này, nếu những đối tượng trên không bị truy cứu TNHS thì còn ai dám bắt trộm cướp, còn ai dám đi xe buýt và còn có khả năng nữa là còn ai dám đi ra đường.
Nhận định hành vi ban đầu của các đối tượng này là trộm cắp tài sản; thế nhưng khi bị phát hiện các đối tượng này đã chủ động tấn công nạn nhân bị móc túi, sau đó còn hô hoán kêu đồng bọn hỗ trợ và đồng loạt tấn công những người trợ giúp
Hành vi của các đối tượng này là nhằm dằn mặt nạn nhân, chứ không phải là hành hung để trốn chạy sau khi có hành vi móc túi (ở đây nạn nhân là một phụ nữ 66 tuổi, và nạn nhân đã không có sự phản ứng gì về việc này); cho nên không thể cho rằng hành vi các đối tượng trên là tấn công để tẩu thoát. Táo bạo hơn, các đối tượng trên còn sử dụng hung khí nguy hiểm chuẩn bị sẵn để tấn công và gây tổn thương cho các nạn nhân những người hành khách trên xe buýt hỗ trợ nạn nhân. Với những hành vi như vậy thì không thể còn xem là trộm cắp tài sản ( với tình tiết hành hung để tẩu thoát) nữa, mà phải chuyển hóa tội danh sang thành cướp tài sản. Khi đã chuyển hóa sang tội cướp tài sản thì vấn đề giá trị tài sản, thương tích của nạn nhân là bao nhiêu là không cần thiết nữa. Lúc đó có thể xử lý luôn các hành vi trên là cướp tài sản theo quy định của Điều 133 Bộ luật hình sự; xem xét giá trị tài sản và thương tích nạn nhân chỉ có ý nghĩa định khung tăng nặng.
Chính Văn bản của các nghành Tòa án, Kiểm sát và Công an đã có hướng dẫn tại
Thông tư liên tịch của Toà án nhân dân tối cao, Viện kiểm sát nhân dân tối cao, Bộ Công an, Bộ Tư pháp số 02/2001/TTLT-TANDTC-VKSNDTC-BCA-BTP ngày 25 tháng 12 năm 2001 về việc Hướng dẫn áp đụng một số quy định tại chương XIV "Các tội xâm phạm sở hữu" của Bộ luật hình sự năm 1999:
6. Khi áp đụng tình tiết "hành hung để tẩu thoát" (điểm đ khoản 2 Điều 136; điểm a khoản 2 Điều 137; điểm đ khoản 2 Điều 138 BLHS) quy định rất rõ:
”6.1. Phạm tội thuộc trường hợp "hành hung để tẩu thoát" là trường hợp mà người phạm tội chưa chiếm đoạt được tài sản hoặc đã chiếm đoạt được tài sản, nhưng bị phát hiện và bị bắt giữ hoặc bị bao vây bắt giữ thì đã có những hành vi chống trả lại người bắt giữ hoặc người bao vây bắt giữ như đánh, chém, bắn, xô ngã... nhằm tẩu thoát.
6.2. Nếu người phạm tội chưa chiếm đoạt được tài sản hoặc đã chiếm đoạt được tài sản, nhưng đã bị người bị hại hoặc người khác giành lại, mà người phạm tội tiếp tục dùng vũ lực, đe doạ dùng vũ lực ngay tức khắc tấn công người bị hại hoặc người khác nhằm chiếm đoạt cho được tài sản, thì trường hợp này không phải là "hành hung để tẩu thoát" mà đã có đầy đủ các dấu hiệu cấu thành tội cướp tài sản.”
Do đó, không có lý do gì lại cho rằng các đối tượng trên không thể bị truy cứu trách nhiệm hình sự. Khi có thể chắc chắn rằng hành vi tấn công của các đối tượng này vào các vị khách trên không thể là cho là nhằm mục đích tẩu thoát sau khi hành vi móc túi bị phát hiện( tẩu thoát ra sao khi xe buýt đang chạy ? họa may khống chế tài xế xe). Rõ ràng với hành vi tấn công nạn nhân sau khi trộm cắp thì các đối tượng trên đã chuyển hoá sang hành vi cướp tài sản.
Do đó, phân tích các hành vi khách quan của các đối tượng trên, tính bạo nguy hiểm của vụ việc; và an ninh văn hóa giao thông trên địa bàn; tránh tình trạng “tệ nạn” này lặp lại nhiều lần cần phải xử lý nghiêm các đối tượng trên về hành vi cướp tài sản. Qua đó mới có thể tái lập an ninh, trật tự khu vực, lấy lại lòng tin của toàn thể nhân dân.
Nguyên nhân hai đối tượng này không bị xử lý hình sự được Công an Quận Thủ Đức giải thích là do tiền tang vật chưa đến 2 triệu đồng – mức tối thiểu để truy cứu trách nhiệm hình sự tội danh trộm cắp tài sản (tiền của bà Liên bị móc trên 80.000 đồng), vết thương của các nạn nhân chưa đến 11% nên chưa cấu thành theo khung xử lý hình sự nên chỉ xử phạt hành chính, đưa về địa phương theo dõi
Với kết luận như vậy đã gặp phải những phản ứng của người dân về việc này, nếu những đối tượng trên không bị truy cứu TNHS thì còn ai dám bắt trộm cướp, còn ai dám đi xe buýt và còn có khả năng nữa là còn ai dám đi ra đường.
Nhận định hành vi ban đầu của các đối tượng này là trộm cắp tài sản; thế nhưng khi bị phát hiện các đối tượng này đã chủ động tấn công nạn nhân bị móc túi, sau đó còn hô hoán kêu đồng bọn hỗ trợ và đồng loạt tấn công những người trợ giúp
Hành vi của các đối tượng này là nhằm dằn mặt nạn nhân, chứ không phải là hành hung để trốn chạy sau khi có hành vi móc túi (ở đây nạn nhân là một phụ nữ 66 tuổi, và nạn nhân đã không có sự phản ứng gì về việc này); cho nên không thể cho rằng hành vi các đối tượng trên là tấn công để tẩu thoát. Táo bạo hơn, các đối tượng trên còn sử dụng hung khí nguy hiểm chuẩn bị sẵn để tấn công và gây tổn thương cho các nạn nhân những người hành khách trên xe buýt hỗ trợ nạn nhân. Với những hành vi như vậy thì không thể còn xem là trộm cắp tài sản ( với tình tiết hành hung để tẩu thoát) nữa, mà phải chuyển hóa tội danh sang thành cướp tài sản. Khi đã chuyển hóa sang tội cướp tài sản thì vấn đề giá trị tài sản, thương tích của nạn nhân là bao nhiêu là không cần thiết nữa. Lúc đó có thể xử lý luôn các hành vi trên là cướp tài sản theo quy định của Điều 133 Bộ luật hình sự; xem xét giá trị tài sản và thương tích nạn nhân chỉ có ý nghĩa định khung tăng nặng.
Chính Văn bản của các nghành Tòa án, Kiểm sát và Công an đã có hướng dẫn tại
Thông tư liên tịch của Toà án nhân dân tối cao, Viện kiểm sát nhân dân tối cao, Bộ Công an, Bộ Tư pháp số 02/2001/TTLT-TANDTC-VKSNDTC-BCA-BTP ngày 25 tháng 12 năm 2001 về việc Hướng dẫn áp đụng một số quy định tại chương XIV "Các tội xâm phạm sở hữu" của Bộ luật hình sự năm 1999:
6. Khi áp đụng tình tiết "hành hung để tẩu thoát" (điểm đ khoản 2 Điều 136; điểm a khoản 2 Điều 137; điểm đ khoản 2 Điều 138 BLHS) quy định rất rõ:
”6.1. Phạm tội thuộc trường hợp "hành hung để tẩu thoát" là trường hợp mà người phạm tội chưa chiếm đoạt được tài sản hoặc đã chiếm đoạt được tài sản, nhưng bị phát hiện và bị bắt giữ hoặc bị bao vây bắt giữ thì đã có những hành vi chống trả lại người bắt giữ hoặc người bao vây bắt giữ như đánh, chém, bắn, xô ngã... nhằm tẩu thoát.
6.2. Nếu người phạm tội chưa chiếm đoạt được tài sản hoặc đã chiếm đoạt được tài sản, nhưng đã bị người bị hại hoặc người khác giành lại, mà người phạm tội tiếp tục dùng vũ lực, đe doạ dùng vũ lực ngay tức khắc tấn công người bị hại hoặc người khác nhằm chiếm đoạt cho được tài sản, thì trường hợp này không phải là "hành hung để tẩu thoát" mà đã có đầy đủ các dấu hiệu cấu thành tội cướp tài sản.”
Do đó, không có lý do gì lại cho rằng các đối tượng trên không thể bị truy cứu trách nhiệm hình sự. Khi có thể chắc chắn rằng hành vi tấn công của các đối tượng này vào các vị khách trên không thể là cho là nhằm mục đích tẩu thoát sau khi hành vi móc túi bị phát hiện( tẩu thoát ra sao khi xe buýt đang chạy ? họa may khống chế tài xế xe). Rõ ràng với hành vi tấn công nạn nhân sau khi trộm cắp thì các đối tượng trên đã chuyển hoá sang hành vi cướp tài sản.
Do đó, phân tích các hành vi khách quan của các đối tượng trên, tính bạo nguy hiểm của vụ việc; và an ninh văn hóa giao thông trên địa bàn; tránh tình trạng “tệ nạn” này lặp lại nhiều lần cần phải xử lý nghiêm các đối tượng trên về hành vi cướp tài sản. Qua đó mới có thể tái lập an ninh, trật tự khu vực, lấy lại lòng tin của toàn thể nhân dân.